CẬU BÉ BÁN BÁNH
Phải tránh qua mấy vũng nước nhỏ , tôi mới có thể bước lên xe. Chuyến xe cuối rời thị xã để về thành phố . Khách không đông lắm , nhưng cũng gần kín chổ ngồi .Tôi ngồi sát bên cửa sổ , nhìn xuống đường . Những tia nắng phản chiếu trên khung kính nhạt dần .Một cậu bé đang đi dọc theo từng ô cửa ,cố chào mời khách mua dùm cậu vài chiếc bánh trên chiếc mâm nhỏ được phủ lên bằng miếng vải thưa. Trên đầu cậu là chiếc nón cũ , tưa vành . Cái áo rách một bên vai, được vá lại bằng những đường kim khâu tay khéo léo. Giọng cậu nhỏ nhẹ , dể thương như một lời thì thầm ,hơn là tiếng rao bán ồn ào ở các bến xe .Cậu ấy đi dần về phía tôi .Người khách ngồi cạnh tôi mở túi lấy tiền .Cô nói nhỏ :
-Chị mua dùm em số bánh còn lại của anh bạn kia nha.
Tôi ngạc nhiên quay nhìn người khách đồng hành . Đó là cô gái trẻ , có lẽ khoảng trạc tuổi người bán bánh.Cô nhìn tôi bằng cái nhìn kỳ lạ , nửa như van xin , nửa như hàm chứa một điều bí ẩn nào đó . Đôi mắt to , đen tròn ,lấp lánh những tia nhìn làm tôi mềm lòng . Tôi dè dặt hỏi :
- Sao em không tự mua ?
- Bạn biết mặt em. Em sợ bạn buồn .
- Bạn của em à ?
- Cũng ..gần như vậy!
Chưa kịp nói gì thêm , cậu bé đã đến gần . Cô gái vội nhét tiền vào tay tôi , đồng thời kéo nón che mặt lại .Không thể từ chối , tôi đành hỏi mua hết số bánh còn lại của cậu .Cậu mừng rở cho tất cả bánh tiêu , bánh bò vào một túi nhựa , đưa cho tôi
- Dạ! Em cám ơn .
Đến lúc này ,tôi quay sang “khai thác “ cô khách đồng hành , thì mới biết gia đình cậu bé ở gần nhà cô . Nhà cậu có 4 anh em và cậu bé bán bánh là đứa con lớn nhất Ba cậu bé bỏ đi khi đứa em út mới lên hai . Mẹ cậu oằn vai gánh vác gia đình bằng đồng lương ít ỏi mà cho dù tiện tặn đến đâu cũng không đủ .Cậu bé vừa vào lớp 10 , đòi nghỉ học đi kiếm tiền phụ mẹ nuôi em .Nhưng mẹ cậu không đồng ý . Cậu học rất giỏi luôn luôn đứng đầu lớp về tất cả các môn . Thế là cậu học sinh ấy trở thành người bán bánh dạo sau những buổi đến trường . Ngoài ra ,mỗi tuần 3 buổi tối , cậu bé sang nhà cô gái kèm toán cho em cô mà không nhận học phí . Nhà cô vốn cũng không giàu .Cô sống với mẹ và em trai . Ba cô làm việc ở thành phố, đã có riêng một “ gia đình mới” .Vì hai con còn nhỏ , mẹ cô lại hay đau yếu nên bà đành nhẫn nhịn nuốt nước mắt vào lòng, mỗi tháng ngửa tay xin tiền người chồng bội bạc để nuôi con. Tháng nào ba cô không về , cô phải đến gặp ba , cầm tiền về cho mẹ .
Đang chăm chú nghe cô gái kể về cô và cậu bé bán bánh , thì cậu bé tất tả quay lại, trên tay vẫn còn những chiếc bánh chưa bán hết . .Tôi ngạc nhiên hỏi
- Chị nhớ là đã mua hết bánh của em rồi .
Cậu cười một cách hồn nhiên :
- Dạ! Đây là bánh của bạn em , mẹ của bạn bệnh đột ngột , em bán dùm bạn .
Cô gái thì thầm
-Mua giùm bạn ấy đi .
Tôi mở túi tiền .Cậu bé ngạc nhiên
o Chị định mua biếu cho ai à ?
o Cho bạn chị.
Cô gái nhìn tôi như ngầm cám ơn . Trong đôi mắt trong veo ấy , tôi nhìn thấy những gợn sóng nhỏ nhấp nhô.Nhưng tôi không muốn gọi tên cho những con sóng dễ thương như vậy . Chiều ấy về nhà , cả tôi và cô bé ăn bánh đến no.
@Đăng tin-Vĩnh-
- BÊN LỀ GIẤC MỘNG(3). -Hà Nguyên- - 2013-12-26 12:33:10
- NGƯỜI ĐI TÌM HẠNH PHÚC. -Ngô Thị Phương Lan- - 2013-12-23 04:38:08
- TÌNH YÊU CỦA TÔI. -Hoa Khế- - 2013-12-18 02:54:14
- KHI XA. -Thư Duy- - 2013-12-12 05:12:25
- TRỞ LẠI TRƯỜNG XƯA. -Hải Vương- - 2013-12-07 11:58:22
- HÀO KIỆT ĐẤT PHƯƠNG NAM( tiếp theo). -Người Long Hồ- - 2021-01-21 08:45:02
- HÀO KIỆT ĐẤT PHƯƠNG NAM( tiếp theo). -Người Long Hồ- - 2021-01-10 10:00:16
- HÀO KIỆT ĐẤT PHƯƠNG NAM( tiếp theo). -Người Long Hồ- - 2020-12-30 11:04:10
- HÀO KIỆT ĐẤT PHƯƠNG NAM( tiếp theo). -Người Long Hồ- - 2020-12-20 10:25:03
- HÀO KIỆT ĐẤT PHƯƠNG NAM( tiếp theo). -Người Long Hồ- - 2020-12-17 09:01:38
Ban Lập mến! Xem baì cuả bạn mình thấy cảm đọng thương tâm cho những mãnh đời bất hạnh,đặc biệt ở đây là dù nghèo nhưng họ xử sự nhau rất tốt,giúp đở tương trợ,nhất là nhân vật chính rất xứng đáng điển hình. Bài nội dung có chất lượng mang tính giáo dục cao,đáng được quan tâm. Cảm ơn bạn,mong đọc thêm baì cuả bạn. Chúc bạn vui khoẻ,hạnh phúc,nhanh bình phục. Mến. HTH
Đọc baì của bạn cảm động quá,nhất là thương cậu bé bán bánh còn nhỏ mà biết sử sự với bạn,lối xóm, hiền ngoan không vì tiền,trên đời hiếm có.. Chúc bạn vui khoẻ,hạnh phúc,mong bạn có nhiều baì viết hay.
Xem bài của chị em cảm động và thương cho những người có hoàn cảnh sống khó khăn,mặc dù thiếu thốn nhưng họ vẫn có tình người,hy sinh để giúp người khác mà không nghĩ quyền lợi,đáng trân trọng. Chúc chị vui khoẻ,hạnh phúc.mong được đọc baì của chị,xin cám ơn.
Bài văn ngắn , nhưng đã làm nổi bật hai nhân vật tuy còn bé mà tấm lòng nhân ái không bé chút nào . Một tâm hồn thuần khiết , một sự cảm thông rất tình người., làm người ta cảm động . Tôi đang chờ những bài mới của bạn Chào
Câu chuyện có tính giáo dục, hai nhân vật còn nhỏ tuổi nhưng có tinh thần tương trợ, giúp đỡ nhau khi gặp khó khăn. Mong được đọc bài của bạn.
Chị Kim Lập viết bài làm lôi cuốn người đọc vào một câu chuyện đời rất cảm động và mang tính tình người thật thâm thúy.Rất mong được xem thêm bài của chị viết.Chúc chị trước thềm năm mới vui khỏe,vạn sự như ý.
Bạn Lập yêu quí , sau 44 năm gặp lại Giảng nhìn bạn không ra vì bây giờ bạn đẹp hơn, tròn hơn xưa với mái tóc ngắn trẻ trung rất hợp với khuôn mặt dễ thương của bạn . Bài văn của bạn viết rất hay , đọc cảm động vô cùng , hãy viết thật nhiều bài cho trang nhà , để chia sẻ cho nhau những phút giây thư giãn bạn nhé !Thương bạn rất nhiều .