Bài Họa thơ Thu Vàng
Mây Mù Suơng Lá Em Ơi
Tình em tôi trọ , ầu ơi!
Ngàn mây
tan họp nửa đời còn ta
Thả buồn mây phủ trời xa
Mắt môi thương nhớ mượt mà dáng mơ
Hơi sương
sớm điểm hồn thơ
Lắc lay tơ liễu, cỏ ngơ nắng vàng
Tình tôi hong ấm tro tàn
Em còn đóm lửa cưu mang ngọt ngào
Gió về thổn thức
Lá chao !
Hắt hiu giấc quạnh , xôn xao cõi lòng
Bao mùa gối chiết phòng không
Áo tình khép mở, hương nồng tràn dâng
Em từ
cõi nhớ bâng khuâng
Hồn tôi chết lặng những lần lá rơi
Sương đêm ướt cọng cỏ rời
Thu Vàng mây xám ngàn khơi trôi dần
Tôi về
dỗ giấc tình ơi !
Mây mù sương lá một đời thả bay/ trả vay
Phạm Tương Như
12/11/2014
@Đăng tin-Vĩnh-
- NÀY ANH MÂY LÁ TÔI ƠI! -Thu Vàng- - 2014-11-10 07:34:45
- NHỚ KIÊN GIANG HÀ HUY HÀ. -Nguyễn Tấn Giỏi- - 2014-11-06 10:20:45
- TIỄN BIỆT KIÊN GIANG HÀ HUY HÀ. -Tấn Giỏi- - 2014-11-01 09:34:20
- NGÕ NÀO. -Sâm Thái- - 2014-10-28 11:50:42
- GIỌT NHỚ. -Liên Anh- - 2014-10-24 07:13:08
- VỊNH CON TRÂU. -Nguyên Anh- - 2021-01-13 09:16:27
- CUNG TRẦM KHI TÔI VỀ. -Phạm Tương Như- - 2021-01-07 09:54:45
- Về lại TRƯỜNG XƯA. -Nguyễn Văn Xem- - 2020-12-23 08:36:33
- HOA TRINH NỮ. -Thiện Hải- - 2020-12-01 10:30:43
- HOÀNH SƠN DU HÀNH.-Chân thân Lê Việt Trí- - 2020-11-14 10:39:30
CÁM ƠN BẠN THƠ THU VÀNG CHO PHÉP PTN MƯỢN VẦN, HỌA THƠ
CÁM ƠN CÔ GIÁO VĨNH ĐĂNG TẢI SỚM HƠN THƯỜNG LỆ ĐỂ BẠN ĐỌC CÓ THỂ SO SÁNH TỨ & VẦN TRONG KỸ THUẬT HỌA THƠ
NHÌN TRỜI TÔI THẤY SÓNG XÔ
NHÌN BIỂN TÔI THẤY CÓ BỜ MÂY TRÔI
NHÌN EM TÔI RẤT BỒI HỒI
BIỂN, TRỜI NÚP CHỖ EM NGỒI NGÓ TÔI !!!!
Dĩ nhiên anh TN nhớ những lần hội ngộ cùng các Bạn TPH-71, thật đậm tình anh em chung trường. Đa tạ đa tạ !!!
Cám ơn anh Phạm Tương Như, một bậc đàn anh về thơ, văn mà TV đã rất quí mến từ lâu. Anh đã đọc và họa thơ cùng TV, thật là một vinh hạnh cho em.
Chúc anh cùng cả nhà TPH71 sức khỏe và mọi sự an lành trong cuộc sống!
TV cũng xin phép họa lại đôi dòng, coi như cảm ơn anh Tương Như.
Tình thu
Bất tử người ơi
Bay bay theo khắp nẻo đời đôi ta
Chiều nào
Thể đã như xa
Em...
Lời vòi vĩnh chỉ là dành mơ
Ưu tư
Cuộn chặt hồn thơ
Cô đơn
Từng chiếc lá ngơ ngác vàng
Ngày buông nắng đổ chưa tàn
Mùa qua thoang thoảng
Vương mang ngọt ngào
Em chờ giấc mộng
Chênh chao
Về nghe
Nghiêng ngã xôn xao kề lòng
Nhớ nhung chưa mục phải không?
Nối nhau câm lặng
Thêm nồng tràn dâng
Từ đi
Mỗi ngả bâng khuâng
Góp bao nhiêu đủ
Một lần thu rơi
Đẩy bao nhung nhớ bứt rời
Đục ngầu dòng nước
Ngàn khơi...
Thôi rồi...
Em về
Nổi loạn
Luân hồi
Trách trời giông gió
Chia tôi với người
Bơ vơ mây lá sương hời...!
Thuvang
họa tặng Thu Vàng và bạn đọc TPH-71
Bài Họa :
Dáng xưa về muộn Thu ơi !
Tóc bay lá tím thả đời quanh ta
Bước gần…lối cũ còn xa
Tay sen hương cớm, lụa là áo mơ
Hồn cuồn sóng vỗ ghềnh thơ
Ngọn cô đơn bủa, ngẩn ngơ đá vàng
Trên cồn cát, vạt nắng tàn
Bao mùa biển lặng hoang mang, ngạt ngào
Triền đầu, bãi cuối nghiêng chao
Dấu chân trên cát lao xao tất lòng
Mấy tầng mây phủ trên không
Nghe đêm biển hát, triều nồng nàn dâng
Từ em tóc áo bâng khuâng
Sang sông chim sáo một lần tình rơi
Vực sâu hồn xác rã rời
Tiếng Thu gọi lá, trùng khơi tím rồi
Tưởng như lời gió phản hồi
Bão tình khuyết tật, tim tôi nhốt người
Trăm năm cay đắng ru hời
Nửa hồn thất lạc, nửa đời điên mê !!!
Phạm Tương Như
19 / 11 / 2014
Bài họa TV cám ơn anh Tương Như và cả nhà TPH71
Thương chi mùa lá đông ơi
Cho chùng chình kiếp một đời người ta
Mắt vời trông khoảng đường xa
Ngoài kia lạnh giá hết là mộng mơ
Hắt hiu thờ thẩn bài thơ
Như thông già đứng ngơ ngơ úa vàng
Chìm trong nỗi nhớ phai tàn
Mù lòa con gió vương mang ngọt ngào
Mai anh, tôi - én liệng chao
Đổ lời tình tự vào xao xuyến lòng
Đêm xuyên lán trọ rỗng không
Trăng và mây trắng thoáng nồng trời dâng
Rưng rưng rót nhẹ bâng khuâng
Thả bay từng chiếc lá lần lượt rơi
Mối duyên tụ đó đã rời
Biển thu dưới đáy biệt khơi nguồn rồi
Mặc muôn quay quắt bồi hồi
Tay đan nhàu tóc hồn tôi gởi người
Sơ khai lời thốt chi hời
Cho nhau một cõi một đời nằm mê!
Thuvang